Welcome to my blog

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Dư luận, sự tha thứ và sự nhu nhược

Nếu như tính theo Dương lịch thì đã qua năm mới, còn theo Âm lịch thì còn gần 3 tuần nữa. Người VN thì dấu mốc Âm lịch quan trọng hơn, do vậyTết Nguyên Đán (Âm lịch) quan trọng và lớn hơn. Vì vậy bài viết này có thể nói dành cho những ngày cuối năm.

Cuối năm thường là lúc người ta nhìn lại một năm hoạt động của bản thân và từ đó rút ra những bài học cho năm mới. Năm nay mình hoạt động nhiều hơn và vì vậy cũng gặp nhiều vấn đề hơn, nhưng đến thời điểm này thì có thể nói mọi thứ đều “nhẹ như lông hồng”. Trở lại với vấn đề chính.

Bài học cuối năm mình có được là những mâu thuẫn trong gia đình. Mọi thứ đều bắt đầu từ việc nói qua nói lại, rồi tranh cãi. Ai cũng có cái lý riêng, ai cũng nghĩ mình đúng. Mình rút ra một đều rằng, đúng sai trong tranh cãi không quan trọng, cái quan trọng là tranh cãi xong mình được gì. Một điều nữa là “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, dù có chuyện gì thì người nhà cũng không bỏ nhau được.

Nói về sự tha thứ và sự nhu nhược. Có lẽ nhiều người nhìn nhận mình rất cố chấp và không có sự bao dung. Mình còn nhớ một bộ phim lúc nhỏ xem. Anh chàng diễn viên chính vì quá bao dung và tha thứ cho mọi lỗi lầm của người khác mà cuối cùng mất luôn cả vợ và con. Dẫu biết một người tốt thì phải biết tha thứ, phải quên đi những lỗi lầm của người khác. Nhưng với mình, mình không muốn. Không phải nhớ để trả thù, để ghét, thực ra là để không cho lịch sử lập lại, không muốn tạo cơ hội để người đó tiếp tục phá hoại cuộc sống về sau của mình và những người bên cạnh mình. Thà là một kẻ cố chấp hơn là một kẻ nhu nhược. Gia đình không thể chọn, nhưng bạn bè có thể chọn. Mình chọn nhẫn nhịn, tha thứ để giữ gìn gia đình, và mình cũng chọn đẩy ra khỏi cuộc sống mình những người bạn không phù hợp. Sức chịu đựng là có hạn, nên cần phải đặt sự ưu tiên.

Một lần nữa muốn nhấn mạnh với bản thân rằng, ai nói/nghĩ gì không quan trọng, vì chỉ có người trong cuộc mới hiểu và không thể thay thế bằng hàng vạn lời nói. Họ muốn hiểu một lúc nào đó họ sẽ là người trong cuộc. Đạp lên dư luận mà sống tôi ơi!