Chưa bao giờ tôi cảm nhận sâu sắc được câu nói đó như lúc này: "Khi mặt trời lên... hãy chạy đi". Đúng tôi đang chạy, chạy để không phải là kẻ sau cùng.
Cuộc sống thực tiễn khác xa cái mà tôi học từ nhà trường, từ sách vở. Chuyện này không nói thì ai cũng biết, nhưng khi càng đi sâu vào cuộc chơi, mỗi người sẽ thấy được sự khác nhau đó đến mức nào. Vậy khi nào bạn còn sống, còn là một sinh vật tồn tại trên trái đất này, hãy chấp nhận luật chơi nếu bạn không muốn bị bỏ lại.
Đối với tôi, việc chấp nhận câu nói này không phải là điều dễ dàng, nó là cả một quá trình và đến tận bây giờ, với tôi cũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét