Welcome to my blog

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Chuyến tàu mạo hiểm

Giấc mơ đến một cách kỳ lạ. Tôi vẫn còn nhớ như in những chi tiết. Tôi đang trên một chuyến tàu nguy hiểm, không có toa tàu bảo vệ và chạy với tốc độ nhanh. Cái tôi có chỉ là bám vào thành tàu để giữ thăng bằng. Tôi sợ, rất sợ, sợ phải té văng khỏi tàu, sợ bị đau và sợ bị bỏ lại đằng sau. Nhưng khi bình tĩnh lại tôi, tôi mới cảm nhận được cái thú vị của nó, những cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và hoạt cảnh của những con người hai bên đường ray. Tôi hòa lẫn vào thiên nhiên, tận hưởng gió mát và cái sung sướng của con người trên đường đua tốc độ.

Theo nghiên cứu, giấc mơ là những gì đó được phản ánh từ những suy nghĩ hàng ngày. Có lẽ đúng vậy, tôi cũng đang trên con tàu mạo hiểm để tìm hướng đi cho sự nghiệp của mình. Từ bỏ mức lương mơ ước của một tester, từ bỏ một công việc lương khá cao và đầy triển vọng của một developer, tôi chọn một nhân viên bình thường trong Vietnam Airlines. Tôi đánh đổi nhiều thứ vậy, để đổi lấy một công việc lương thấp hơn nhiều và gần như tôi không kiểm soát được, và tôi có thể sẽ phải bị thất nghiệp trong một thời gian dài và cũng không biết lý do là gì. Hơn nữa tôi đang đối mặt với cái sợ hãi của chình mình. Còn vì sao tôi chọn nó, đó là một câu trả lời dài.

Theo như đánh giá của bản thân, tôi là người khá nhút nhát, tôi sợ phải mạo hiểm, sợ phải té ngã. Chính vì vậy mà trước giờ tôi luôn chọn những giải pháp an toàn, và nó cũng chính là nguyên nhân, sự nghiệp tôi cũng tàn tàn. Lần này tôi quyết một bước đi như vậy, tôi không chắc mình đúng, nhưng tôi phải mạo hiểm, phải can đảm. Ít nhất tôi sẽ có bài học từ sai lầm của mình, và tôi chiến thắng sự nhút nhát của bản thân mình.

Sau 1 tuần làm việc, tôi cảm thấy càng lúc yêu công việc này nhiều hơn. Là một người đứng trong cuộc, tôi có những cảm nhận, những suy nghĩ mới. Cụ thể hơn hãy để thời gian sau vậy.

Về công việc thì đang mạo hiểm, còn về tình yêu thì sao? Tôi vẫn chưa đủ can đảm, tôi sợ sự đổ vỡ như cái gia đình của tôi. Trong 3 anh em thì có thể tôi là người bị ảnh hưởng tâm lý nhiều nhất, cái ảnh hưởng thế nào thì ngay cả Mẹ tôi cũng không cho biết được. Phải chăng tôi cũng nên cần sự mạo hiểm trong tình yêu, để chấm dứt cuộc sống đơn độc như bây giờ.

Không có nhận xét nào: